Bản án 28/2018/DS-PT ngày 19/01/208 tại trụ sở Tòa án nhân dân Tỉnh Đồng Tháp xét xử phúc thẩm công khai vụ án liên quan đến tranh chấp về ranh giới quyền sử dụng đất giữa bà Hồng Thị D và bà Võ Thị A. Đây là một vụ án dân sự được xét xử tại Tòa án nhân dân tỉnh Đồng Tháp, cụ thể là Tòa án nhân dân huyện C1 và sau đó là Tòa án nhân dân tỉnh Đồng Tháp trong phiên phúc thẩm.
Vụ án xảy ra ở xã Mỹ H1, huyện C1, tỉnh Đồng Tháp, nơi vấn đề tranh chấp đất đai khá phổ biến. Tranh chấp này liên quan đến quyền sử dụng đất và mốc giới phân định giữa các thửa đất của các hộ dân.
Bà Hồng Thị D và bà Võ Thị A có đất liền kề nhau, và bà D cho rằng bà A đã lấn chiếm một phần diện tích đất của mình. Cụ thể, bà D yêu cầu bà A phải di dời các công trình xây dựng, bao gồm nhà và cây mù u, vì cho rằng chúng nằm trên phần đất thuộc quyền sử dụng của bà D.
Diện tích đất tranh chấp khoảng 177,1 m², và tranh chấp chủ yếu tập trung vào việc xác định ranh giới chính xác giữa hai thửa đất. Việc phân định ranh giới không chỉ ảnh hưởng đến quyền sử dụng đất của các bên mà còn liên quan đến việc điều chỉnh giấy chứng nhận quyền sử dụng đất.
Nguyên đơn: Bà Hồng Thị D sinh năm 1936. Cư trú tại xã Mỹ H1, huyện C1, tỉnh Đồng Tháp. Yêu cầu khởi kiện: Di dời nhà và các vật kiến trúc, trả lại diện tích đất khoảng 177,1 m² mà bà cho rằng bà Võ Thị A đã lấn chiếm.
Bị đơn: Bà Võ Thị A sinh năm 1969. Cũng cư trú tại xã Mỹ H1, huyện C1, tỉnh Đồng Tháp. Bà A được yêu cầu di dời các công trình xây dựng và phải trả lại phần đất tranh chấp theo yêu cầu của bà D.
Người có quyền lợi và nghĩa vụ liên quan: Các thành viên gia đình hoặc những người liên quan khác trong khu vực có thể cũng có liên quan đến vụ án nhưng không được nêu rõ trong bản án.
Xử lý tại cấp sơ thẩm: Ngày 26/9/2017, Tòa án nhân dân huyện C1 xét xử và quyết định không chấp nhận yêu cầu khởi kiện của bà Hồng Thị D. Tòa án xác định ranh giới giữa thửa đất của bà D và bà A đã được xác định chính xác theo mốc giới trong quá trình đo đạc. Bản án yêu cầu bà D phải di dời cây mù u ra khỏi phần đất tranh chấp. Bản án sơ thẩm không yêu cầu bà A phải di dời nhà và các vật kiến trúc.
Kháng cáo và xử lý tại cấp phúc thẩm: Bà Hồng Thị D không đồng ý với quyết định của Tòa án sơ thẩm và đã kháng cáo. Bà yêu cầu sửa bản án để buộc bà Võ Thị A phải di dời các công trình xây dựng, trả lại diện tích đất bị lấn chiếm. Ngày 19/01/2018, Tòa án nhân dân tỉnh Đồng Tháp xét xử phúc thẩm và quyết định giữ nguyên bản án sơ thẩm. Tòa án phúc thẩm khẳng định ranh giới quyền sử dụng đất giữa bà D và bà A theo mốc giới đã được xác định. Yêu cầu bà D di dời cây mù u ra khỏi phần đất tranh chấp. Quyết định không chấp nhận yêu cầu kháng cáo của bà D.
Một trong những yếu tố quan trọng nhất trong vụ án là việc xác định chính xác ranh giới đất đai giữa hai bên. Tòa án dựa trên kết quả đo đạc và xác minh của cơ quan chức năng để xác định mốc giới và ranh giới quyền sử dụng đất của bà Hồng Thị D và bà Võ Thị A.
Các tài liệu, bản đồ địa chính, giấy chứng nhận quyền sử dụng đất và các chứng cứ khác được sử dụng để làm rõ ranh giới. Tòa án đã xem xét các tài liệu này để đưa ra quyết định phù hợp.
Bà Hồng Thị D yêu cầu bà Võ Thị A phải di dời các công trình xây dựng và cây mù u vì cho rằng chúng nằm trên phần đất thuộc quyền sử dụng của bà. Tòa án đã phải xem xét yêu cầu này trong bối cảnh ranh giới đã được xác định.
Tòa án đã yêu cầu bà D di dời cây mù u ra khỏi phần đất tranh chấp, điều này cho thấy tòa án đã xét đến việc khôi phục hiện trạng đất đai như là một biện pháp cần thiết để giải quyết tranh chấp.
Bản án không yêu cầu điều chỉnh giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, nhưng việc xác định đúng quyền sử dụng đất của các bên là cơ sở để các bên thực hiện quyền và nghĩa vụ của mình.
Tòa án phúc thẩm quyết định giữ nguyên bản án sơ thẩm cho thấy rằng các căn cứ pháp lý và kết quả xét xử của cấp sơ thẩm là đúng và hợp lý.
Tòa án đã xem xét toàn bộ chứng cứ, bao gồm cả tài liệu, nhân chứng, và kết quả đo đạc để đưa ra kết luận cuối cùng.
Quyết định không chấp nhận yêu cầu kháng cáo của bà D cho thấy rằng tòa án đã xem xét kỹ lưỡng các lý do kháng cáo nhưng không thấy đủ căn cứ để sửa đổi bản án sơ thẩm.
Bà Hồng Thị D có thể không đồng tình với quyết định của tòa án, đặc biệt nếu bà cảm thấy rằng bản án không hoàn toàn công bằng hoặc không đáp ứng yêu cầu khôi phục lại tình trạng đất đai theo ý của bà. Bà có thể cho rằng quyết định của tòa án không phản ánh đúng quyền lợi của mình và có thể ảnh hưởng đến quyền sử dụng đất hợp pháp của bà.
Bà D có thể đã cảm thấy cần thiết phải kháng cáo hoặc yêu cầu xem xét lại bản án vì bà tin rằng quyết định của tòa án sơ thẩm hoặc phúc thẩm không đúng hoặc không đầy đủ. Việc bà yêu cầu di dời các công trình và cây mù u có thể cho thấy sự cố gắng của bà để bảo vệ quyền lợi của mình, tuy nhiên, nếu yêu cầu này không được chấp nhận, bà có thể cảm thấy không được công bằng.
Quyết định của tòa án có thể dẫn đến việc bà phải thay đổi một số kế hoạch hoặc dự định liên quan đến quyền sử dụng đất. Nếu bà không đồng tình với bản án, điều này có thể tạo ra sự bất mãn và căng thẳng trong quá trình thực hiện các nghĩa vụ pháp lý.
Bà Võ Thị A có thể cảm thấy hài lòng với quyết định của tòa án nếu nó công nhận quyền sử dụng đất của bà và không yêu cầu bà phải thực hiện các nghĩa vụ không hợp lý hoặc quá mức. Bà có thể coi đây là sự công nhận quyền lợi hợp pháp của mình.
Bà A có thể đã cung cấp chứng cứ và tài liệu để chứng minh quyền sử dụng đất của mình và bảo vệ quan điểm của mình trong vụ án. Nếu bà không phải thực hiện các yêu cầu khôi phục hiện trạng đất đai, điều này có thể được xem là một chiến thắng pháp lý cho bà.
Nếu tòa án quyết định giữ nguyên bản án sơ thẩm và không yêu cầu bà di dời công trình hay cây mù u, bà sẽ tiếp tục giữ quyền sử dụng đất và có thể duy trì các hoạt động và kế hoạch đã thực hiện trên đất đó mà không bị ảnh hưởng.
Tòa án đã dựa trên các căn cứ pháp lý, chứng cứ và tài liệu để đưa ra quyết định. Việc giữ nguyên bản án sơ thẩm cho thấy rằng tòa án đã đánh giá đúng các yếu tố pháp lý và thực tiễn của vụ án. Tòa án có thể tin rằng quyết định của mình là công bằng và hợp lý dựa trên các chứng cứ và quy định pháp luật hiện hành.
Các cơ quan chức năng liên quan như phòng địa chính, cơ quan đo đạc có thể đã thực hiện nhiệm vụ của mình một cách chính xác, cung cấp các số liệu và chứng cứ cần thiết để tòa án đưa ra quyết định. Đánh giá của các cơ quan này thường có trọng lượng lớn trong việc xác định ranh giới đất đai và quyền sử dụng đất.
Vụ án tranh chấp đất đai giữa bà Hồng Thị D và bà Võ Thị A phản ánh sự phức tạp trong việc xác định và bảo vệ quyền sử dụng đất. Quyết định của tòa án được đưa ra dựa trên căn cứ pháp lý và chứng cứ, tuy nhiên, sự không đồng tình của các bên cho thấy rằng vấn đề quyền lợi đất đai có thể là một lĩnh vực nhạy cảm và dễ gây tranh cãi. Các bên cần tiếp tục theo dõi và thực hiện các quyền và nghĩa vụ pháp lý của mình để bảo vệ quyền lợi hợp pháp và duy trì sự công bằng trong sử dụng đất.
Công ty Luật Thái Dương FDI Hà Nội
Điện thoại: 0866 222 823
Email: luatthaiduonghanoi@gmail.com
Website: https://luatthaiduonghanoi.com
Fanpage: https://www.facebook.com/luatthaiduongfdihanoi
Địa chỉ: Tòa nhà Le Capitole, Số 27 Thái Thịnh, Đống Đa, Hà Nội
Group tư vấn chuyên sâu: https://www.facebook.com/groups/3863756297185867